1. Mưa rây hạt li ti trong một sớm mùa hè tháng Bảy. Lần đầu tiên tôi đến thị trấn Dương Đông, buổi sáng hãy còn ngái ngủ. Chuyến bay khởi hành từ Sài Gòn lúc sáu giờ sáng, đến Phú Quốc trễ hơn dự kiến vì mưa và sương mù mờ mịt. Trong mưa, đoàn khách du lịch lặng lẽ rời máy bay. Nhà ga vắng lặng, thoảng hương biển nồng nàn. Người hướng dẫn nói với chúng tôi, buổi sáng ở Phú Quốc thường yên tĩnh và chỉ bắt đầu khi những con tàu chở cá quay về. Những người đàn ông sẽ đi ngủ và những người đàn bà sẽ mang cá ra chợ bán. Nhịp sống cứ thế nhẹ nhàng trôi.
2. Suối Tranh hoang sơ, bắt nguồn từ các khe nhỏ của dãy núi Hàm Ninh ở phía đông bắc đảo Phú Quốc. Đường xuống suối là những bậc thang. Hai bên cây cỏ xanh rì, lá vẫn còn loang loáng sau cơn mưa ban sáng. Thỉnh thoảng bắt gặp loài hoa lạ mọc vơ vẩn. Thỉnh thoảng chợt nghe, hình như có một tiếng lá reo trong gió, một tiếng chim chuyền cành hót bình thản trên đầu. Ở cuối con đường, một thác nước trắng xoá. Không khí thật trong lành.
3. Dinh Cậu nằm cheo leo trên bãi đá nổi, được ví như biểu tượng của Phú Quốc bởi khung cảnh hữu tình. Trước khi giong buồm ra khơi, các ngư dân địa phương đều ghé qua Dinh Cậu thành tâm khấn vái, cầu mong mưa thuận gió hoà cho những con thuyền chở nặng cá tôm bình an quay về bến đậu. Ở đây, một nơi rất linh thiêng theo tín ngưỡng địa phương trong buổi sáng mưa vắng người hôm đó, tôi có thể thong thả thắp một nén nhang cầu nguyện an lành cho cả gia đình tôi. Phía xa xa, những con sóng vẫn rập rờn vỗ đều nhịp vào bờ cát...
4. Chỉ có đúng một buổi sáng nắng trong ba ngày tôi ở Phú Quốc. Buổi sáng đấy nắng gay gắt đến không ngờ. Bãi Sao đầy nắng, cát trắng xoá. Biển thật xanh và thật ấm. Phú Quốc chưa có nhiều khu resort cao cấp nên bãi Sao vẫn còn rất hoang sơ, chỉ có vài dãy nhà lợp lá dừa cho khách nghỉ. Vài bungalow bình dân và không có nhiều dịch vụ đa dạng như ở Nha Trang hay Phan Thiết. Cảm tưởng bãi Sao giống như một nàng tiên cá quyến rũ nhưng vẫn còn ẩn mình chờ đợi bàn tay con người khai phá.
5. Đến Phú Quốc, nên đi thăm xưởng nước mắm bên bờ sông Dương Đông - nguồn cung cấp nước ngọt cho cả đảo. Có thể đi thăm lại khu trại tù Phú Quốc, đứng thứ nhì sau trại tù Côn Đảo, giờ vẫn còn các bạn thanh niên năng nổ trong công tác liên lạc, tìm kiếm những người lính còn mất tích. Đến Phú Quốc, hãy làm một chuyến đi trên những con đường đất đỏ bazan, dưới những cánh rừng nguyên sinh bạt ngàn và những trại trồng tiêu xanh ngút mắt. Hay chỉ đơn giản là ghé vào thắp một nén nhang tưởng nhớ vị anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực trong ngôi đền thờ ông. Có một đôi hạc trắng vẫn đậu im lìm trong sân trước.
Cũng có thể mang theo về những loại hải sản khô, những chai rượu sim đặc sản Phú Quốc làm quà địa phương. Đặc sắc và quý nhất vẫn là những thùng nước mắm sẽ được giao ngay tại sân bay Tân Sơn Nhất. Riêng với tôi, món quà quý nhất mà tôi có khi ở ngay Phú Quốc là một buồng phổi trong lành, một làn da rám nắng, một tinh thần thư thái. Vẩn vơ là những kỷ niệm nhỏ về một vùng hải đảo thật thơ mộng và bình yên